Để Luôn Trẻ, Khỏe, Bụng Phẳng Lỳ, Da Săn Chắc.

ĐỂ LUÔN TRẺ, KHỎE, BỤNG PHẲNG LỲ, DA SĂN CHẮC.

17/04/2018 Nguồn: https://www.facebook.com/bichha.tran.94/posts/1880399968651067

 

Sau hơn 5 tháng thực hiện kiểu ăn vào – ra (in – out) của chế độ ăn ít đường bột, nhiều chất béo tốt, lượng đạm động vật vừa phải, kết hợp với thải độc định kỳ, tôi cảm thấy cực kỳ hài lòng, và đủ tự tin để chia sẻ khá chi tiết hành trình này. 
Trước tiên phải nói rõ là tôi thử ăn ít đường bột, nhiều mỡ, vì tò mò là chính, chứ không có nhu cầu giảm cân. Nhưng điều may mắn bất ngờ tôi tự rút ra được từ chế độ ăn này là:
1. Làm sao để biết mức cân chuẩn nhất với bản thân mình. Nói chuẩn – nghĩa là mức cân mà mình cảm thấy luôn khỏe mạnh (không bao giờ có cảm giác ấm ách, hoặc chút nặng nề nào), mức cân làm cho mình thấy kiêu hãnh là dáng đẹp nhất trong khả năng có thể với cái bụng phẳng lỳ, và mức cân mà mình có thể tự do ăn uống trong những ngày hoặc những kỳ cần phải được ăn ngon, rồi lại tự do điều chỉnh về “mức chuẩn” chỉ sau một đến ba ngày. 
2. Vì vậy, việc sử dụng hệ số BMI thật sự không thật chính xác để mỗi người xác định được đúng khoảng của mức cân chuẩn, mà chỉ được sử dụng để đặt định hướng, làm mình đỡ sốt ruột. 
3. Theo tôi, mức cân chuẩn của một người phải là khi họ đang có “bụng mỡ”, và đánh tan được hoàn toàn khối mỡ đó, nên bụng mới có thể phẳng lỳ. Mỡ bụng là cái thứ khó đánh tan nhất, là kẻ thù số 1 của những người muốn giảm cân. Tại sao vậy? Vì trong cơ thể mỗi người tồn tại nhiều loại mỡ, nhưng loại độc hại và khó đánh tan nhất, chính là mỡ phủ tạng – visceral fat” - chủ yếu bám trụ ở bụng . Chỉ số đo mức độ nguy hiểm của mỡ này nằm từ 1 đến 59, mà dưới 13 là ngưỡng an toàn. Vì vậy, tôi đoán là khi số cân xuống đến mức “chuẩn nhất”, nghĩa là ta đã đánh tan được hầu hết loại mỡ phủ tạng, đưa chỉ số xuống mức ít nhất là dưới 13.

Như vậy, để có “dáng chuẩn như mơ” ở bất cứ lứa tuổi nào, cần một ít kiến thức và rất nhiều kiên trì. 
Để giảm cân, bạn phải bắt đầu thử đoán xem mình cần xuống mức bao nhiêu. Lúc này, buộc phải dùng chỉ số BMI để tạm thời xác định mục đích đầu tiên đã, rồi trong quá trình thực hiện mình sẽ phải thay đổi. Trước đây, chiếu vào bảng BMI dành cho người châu Á, tốt nhất ở mức 18 – 23, tôi xác định cho mình mức giữa là 21, tương đương với trên dưới 51 kg một chút, và tôi khá yên tâm ở mức đó. Tôi chỉ hơi ngạc nhiên là sau khi thải độc, nếu cân nặng xuống mức 49kg, thì tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái hơn nhiều. 
Khi bắt đầu ăn chế độ này sau đợt đi Hà nội, cân nặng tôi vọt lên 53,5kg, nhưng chỉ sau 3 ngày nó giảm còn lại đúng 51 kg. Tôi bèn tò mò muốn thử xem là nếu giảm tiếp xuống mức 49 – 50 kg, thì cơ thể sẽ ra sao? Rất chủ quan, tôi nghĩ rằng: nếu lâu nhất thì cũng chỉ 3 - 5 ngày nữa là cùng. Ai ngờ, chật vật hàng tuần liền, tôi không thể giảm được 1kg cuối cùng đó. Dù hạn chế đường và bột xuống dưới 20, ăn 90 – 100ml dầu dừa và 15 – 30ml dầu olive/ngày, vẫn không thể xuống được. Kỳ lạ thật. Điều đó càng kích thích trí tò mò, giúp tôi xác định là phải quyết tâm “tìm ra sự thật”.
Vì vướng vào các chuyến đi, tôi không thể luôn luôn ăn như mình muốn. Mà lạ thật: có khi hôm trước chỉ vì thèm, xơi thêm độ 2 lạng trái cây, hôm sau nó vọt lên 52, sau 1 ngày ăn đúng thì nó lại trở về 51. Thế này thì bực mình mình quá đi mất. 
Tôi bèn áp dụng chế độ nhịn xen kẽ (intermitten fasting), nghĩa là cứ 1 tuần thì có 2 ngày chỉ ăn một bữa (nhịn 24 tiếng). Sau quãng 2 tuần như vậy, thì vào một buổi sáng, tôi reo lên khi nhìn chỉ số còn 49,5kg. Gần như hết sạch mỡ, nên trông bụng phẳng lỳ. Tôi dấn tiếp để cho cân xuống đến 49kg, xem nó thế nào. 
Sau quãng một tháng tự làm chuột bạch, tôi kết luận là mình cảm thấy khỏe mạnh nhất, eo và bụng nhỏ nhất, nhẹ nhàng nhất ở mức dưới 50kg, mà tốt nhất là từ 49 – 49,5 kg.

 

Từ đó, tôi bắt đầu ăn theo hai kiểu, tùy vào thời điểm đó mình thích kiểu nào:
1. Ăn quãng 100 gr carb/ngày (200 gr trái cây, mỗi bữa quãng 2 thìa cơm gạo lức trộn đậu), uống 45 ml dầu dừa, ăn nhiều salad và gỏi trộn, mỗi ngày ăn tối đa 50gr thịt và 80gr cá, mỗi tuần có 2 ngày ăn nghiêm ngặt chỉ 20gr carb 
2. Ăn như trên, nhưng mỗi tuần 2 ngày chỉ ăn mỗi ngày một bữa.

Tất nhiên trong những đợt đi chu du, thì tôi ăn tất. Có cái lạ là không ăn được nhiều hơn mức trên nữa. Nếu chỉ nhích lên độ 15 – 20% mức đó, là cơ thể “báo động” liền: bụng ấm ách, sôi bụng, bữa sau không muốn ăn. Thường thì nếu rơi vào tình trạng đó, tôi bỏ qua luôn bữa ăn kế tiếp. Tôi cũng không cần quan tâm nhiều đến việc lên cân nữa. Có lên vài kg thì khi về nhà, tôi chỉ cần 2 đến 3 ngày là xuống lại được mức 49kg.

Có cái hay là không có cảm giác thèm ăn lắm nữa, nhưng khi ăn thì vẫn thấy ngon. Và đặc biệt là không thèm đồ ngọt. Vì vậy, tuy thỉnh thoảng vẫn ăn một cái kẹo, cốc kem, cái bánh ngọt…, nhưng thường sau khi cắn vài miếng, tôi “nhường” cho người khác.

Có một lợi thế của phương pháp giảm cân này: tuy xuống cân cực nhanh, nhưng mặt không hề bị hốc hác, và càng giảm nhanh thì da dẻ càng đẹp hơn.

Sau 6 tháng không có thời gian tẩy sỏi gan, đợt này tôi nhịn 3 ngày, ngày hôm qua tẩy nấm và sỏi. Tuy không còn sỏi, nhưng tôi vẫn tẩy khá đều đặn để đảm bảo gan luôn khỏe mạnh, thì cơ thể mới khỏe, và da mới săn chắc, mịn màng được. Hai bức ảnh dưới đây tôi chụp sáng nay, cân nặng ở mức 47,2kg sau 3 ngày nhịn và thải độc. Theo tôi, mức này là gầy. Sau 4 ngày buộc phải ăn không thịt, không dầu mỡ, chỉ được dùng ghee để nấu, tôi sẽ mất chừng một tuần để đưa cân nặng lên lại mức 49kg.

Khoe với các em Viet Healthy, chúng cũng khoe lại là sẽ tổ chức nhóm hướng dẫn giảm cân và kiểm soát tiểu đường vào tháng 6 và tháng 7 tại SGN, chi tiết ở link dưới đây.

https://transviet.com.vn/1696.TOUR-TOUR-GIAM-CAN-TO-CHUC-TA…

Tại Hà nội, chắc phải chậm lại một tháng, vì tôi chưa kịp đào tạo thật chi tiết cho các em ngoài đó.